“Il suffirait de presque rien […] que je te prenne par la main pour t’emmener à Saint-Germain…”
— Jean-Max Rivière
Bản dịch này, tôi dành tặng cho em, nhân cái ngày đánh dấu một nửa những năm tháng xuân thì – của em, cũng như (sớm thôi) của tôi – chính thức đi qua; một ngày cuối một tháng Tám nhiều mưa đã chứng kiến không biết bao đêm chúng ta nằm ôm nhau co ro trong căn phòng ngủ thấp bé dưới tầng hầm có cửa sổ nhìn ra khu vườn nhỏ gần như lúc nào cũng được che rèm kín bưng, để không ai khác có thể nhòm ngó vào thế giới của riêng hai chúng ta, từ bên trong chỉ có thể nghe thấy phảng phất, nhưng cũng có lúc dồn dập, tiếng mưa rơi đập xuống hiên nhà, lên những tán cây, văng vẳng bên kia đường tiếng chó sủa vào những thời khắc bất định, và thấp thoáng những tia nắng xiên xiên từ cầu vồng sau mưa.
Tiếp tục đọc “Lời tựa: Một sáng đẹp trời giữa nhiều sáng xấu trời”